Người chồng giúp vợ giảm cân thành công

20:26 |
Đã từng có một khoảng thời gian tôi như bị rơi vào trạng thái rối loạn tâm trí trầm trọng.
Nhưng nhờ có sự động viên, giúp đỡ của chồng và sự quyết tâm cao độ của bản thân mà tôi đã vượt qua được. Bây giờ tôi thực sự hạnh phúc với gia đình nhỏ của mình và hài lòng với bản thân.
Từ khi biết nhận thức được cái đẹp, tôi đã luôn đặt mình vào một giới hạn là “không được xấu”. Tôi luôn chỉnh chu từ đầu tóc đến cách ăn mặc. Cũng may là từ lúc sinh ra, ba mẹ đã cho tôi sở hữu một làn da trắng, một mái tóc đẹp và dáng người thanh tú. Tôi luôn tự hào về điều đó và quyết tâm không làm nó mất đi. Với chiều cao 1m64, tôi không bao giờ cho phép cân nặng mình vượt quá 50kg. Những ngấn mỡ dày của mẹ luôn là nổi ám ảnh trong tâm trí và nhắc nhở tôi phải luôn giữ dáng thon gọn.
Ngày lập gia đình và mang thai đứa con đầu tiên, tôi đã rất sợ cái cảnh thân thể mình trở nên xồ xề, xấu xí và lúc nào cũng luôn nhắc nhở mình không được ăn quá nhiều để khi sanh rồi không phải khổ sở giảm cân vì quá mập. Nhưng một cái miệng ăn vào lúc này lại nuôi đến hai thân thể nên làm sao có thể ăn ít được. Sáng thức dậy đã thấy đói, vừa ăn xong chẳng bao lâu lại đói và cả trong chiêm bao tôi cũng mơ thấy nình đang ăn. Tôi không thể nào kiềm chế được bản thân mình trước những cơn thèm ăn khủng khiếp cứ ập đến như từng cơn sóng lớn đang dội vào bờ. Vừa thương vợ, vừa thương con nên chồng tôi cứ tậu về bao nhiêu là món ngon, bổ dưỡng về bồi bổ cho mẹ khoẻ, con mạnh. Những tháng đầu ốm nghén không ăn được gì nên có sụt hơn 1kg nhưng cân nặng của tôi đã tăng lên chóng mặt khi sắp đến ngày sinh. Tôi cảm nhận được sự nặng nề của cơ thể một phần do cái bụng quá to, phần nữa do thịt trên người tôi quá nhiều rồi. Tôi hoang mang lo rất nhiều và chồng tôi thì cũng rất hiểu cho tâm trạng của vợ nên an ủi tôi rất nhiều. Anh nói khi nào tôi sanh con rồi anh sẽ giúp tôi giảm cân bằng mọi cách mà anh có thể và khuyên tôi đừng quá lo lắng sẽ không tốt cho cả hai mẹ con. Tôi vui khi chồng tôi là người biết quan tâm, chia sẻ với vợ nhưng biết khi nào tôi mới giảm được 10kg đây?
Cứ tưởng anh chỉ an ủi cho tôi đỡ buồn thôi nhưng anh đã tự giác tìm hiểu thông tin và lên một kế hoạch giảm cân khoa học cho vợ từ chế độ ăn uống cho đến tập luyện. Nhưng thật không may là tôi phải mổ vì sinh khó. Tôi lại càng lo sợ vì không thể tập thể dục do vết mổ rất đau và phải kiêng cử đi lại nhiều. Vòng eo của tôi sổ ra to kinh khủng, bụng thì nhão nhẹt, lủng bủng toàn là mỡ. Lúc nào trong người tôi cũng cảm thấy bứt rứt, khó chịu và muốn kéo phăng đi từng ngấn mỡ đáng ghét đang bao vây quanh bụng. Nhiều đêm tôi còn thức trắng và xem lại những tấm hình ngày xưa, khi còn là một cô gái mảnh mai. Thấy tôi khổ sở như vậy, anh đã mua về rất nhiều sách hướng dẫn cách giảm cân sau sinh mổ và cùng đọc với tôi. Ban đầu, tôi không thể áp dụng các bài vận động cơ thể mạnh mà tập trung vào ăn kiêng. Theo như sách hướng dẫn, tôi uống nhiều nước, ăn nhiều rau quả, tránh ăn thịt gà và các thức ăn dầu mỡ, ăn đồ cay, nóng và đắp muối hột nóng lên bụng. Tôi không thể bò ăn vì sợ con không có sữa bú. Hơn một tuần sau tôi tranh thủ những lúc con ngủ để tập những động tác nhẹ nhàng hay vận động đi lại để thân thể săn chắc và giải phóng bớt calo. Buổi tối khi đi làm về, anh còn thay tôi chăm sóc con để tôi có nhiều thời gian tập trung vào giảm cân.
giam can sau sinh
Sau hai gần 3 tháng ăn kiêng và tập luyện, tôi chỉ giảm được 2kg và không hơn được nữa. Bụng có phần đỡ nhão nhưng vẫn còn to và thân thể thì còn phì nhiêu lắm, nhìn như “gấu mẹ vĩ đại”. Tôi không muốn mình xấu hỗ khi xuất hiện trước mọi người với bộ dạng tệ hại này được. Nhưng làm cách nào để tôi có thể giảm cân nhanh nhất đây? Thấy vợ buồn anh cũng buồn nhưng vẫn cố động viên tôi vui lên vì đã có anh và con luôn yêu thương. Rồi một hôm, anh tặng cho vợ một món quà và làm thay đổi hoàn toàn con người tôi. Qua nhiều ngày thăm hỏi, anh đã được một chị đồng nghiệp chia sẻ bí quyết lấy lại dáng sau sinh rất hiệu quả và an toàn là thực phẩm chức năng hỗ trợ giảm cân Garcinia Cambogia. Đây là sản phẩm đến từ Mỹ, chiết xuất 100% từ thiên nhiên, không có chất hoá học nên không gây bất kì tác dụng phụ nào. Ngoài ra, Garcinia Cambogia còn làm giảm lượng lipit và cholesterol trong máu, đánh tan các mô mỡ thừa và không gây tăng cân trở lại. Sản phẩm này đã được Bộ y tế xác nhận tuyệt đối an toàn cho sức khoẻ. Trong thời gian sử dụng sản phẩm, tôi cũng phải tạm thời ngừng cho con bú.
thuoc giam can
Kết quả thật ngoài mong đợi, chỉ vài tháng sử dụng, tôi đã gần như hoàn toàn lấy lại vóc dáng khi xưa và tự tin diện những bộ quần áo ưa thích mà không phải lo các ngấn mỡ xuất hiện nữa. Gái một con mà dáng vẫn nhon, đúng là điều kì diệu và tôi cám ơn anh đã mang đến cho tôi điều kì diệu đó.
Đọc thêm…
Comments
0 Comments

Đã cưới rồi thì cố mà đừng ly hôn

19:51 |
Thế là từ chỗ không biết rõ nguyên do tại sao họ lại ly hôn thì nay hàng xóm biết tới tận chân tơ kẽ tóc. Mọi người chỉ còn biết cười nhạt: thôi, nhà đó được cả vợ lẫn chồng!
Kể cả đàn ông hay đàn bà, đều sợ bị tổn thương. Chỉ có điều cái sự tổn thương ấy ở mỗi người nó để lại lại những hậu quả lớn hay nhỏ mà thôi. Nhưng tuyệt nhiên không ai muốn vì người mình từng yêu thương, trân trọng, người cùng chăn cùng gối, cùng con cái cùng từng chia ngọt sẻ ngọt bùi mà phải bị tổn thương. Cái sự quay lưng lại với nhau ấy, người ta cùng lắm, bất đắc dĩ lắm mới phải nhắm mắt đưa chân vào.
Không ai muốn đưa mình tới đường cùng của một cuộc hôn nhân, bởi trong lễ cưới, cái nắm tay thật chặt của hai người, cái ánh nhìn ngập tràn tình ý… là thể hiện cái nguyện ước được làm bạn cùng nhau tới đầu bạc răng long, tới đoạn cuối cùng của chặng đường đời lắm nỗi đắng cay nhưng cũng nhiều ngọt ngào ấy. Vậy nên, khi bắt buộc phải chọn lựa cách ly hôn chính là tự làm bản thân mình bị tổn thương nặng nhất và đồng thời cũng làm người bạn đời của mình bị tổn thương. Không ai muốn và không ai có thể chuẩn bị tâm lý cho cái ngày kết thúc một cuộc tình mà ta hằng tôn thờ và tin tưởng ấy. Nên nó thực sự là một cú sốc. Một cú sốc tâm lý hậu ly hôn mà không phải ai cũng có thể sáng suốt và bình yên bước qua, cũng không phải ai cũng đủ tỉnh táo và khôn ngoan cho một cái kết thúc đẹp. Bởi bản chất của nó thực sự không phải là một chuyện tốt đẹp trong đời.
Nên biến một kết thúc không có hậu thành một cái gì đó tốt đẹp trong ấn tượng của chính người trong cuộc đã khó chứ đừng nói đến việc để người ngoài cũng nhìn vào mà thầm khen.
***
Nhiên và Phúc cũng vậy, họ gặp nhau khi cả hai đã trưởng thành và không còn trẻ nữa. Thấy người đàn ông ga lăng lại khéo ăn khéo nói nên Nhiên có cảm tình ngay, Phúc thì thấy ở Nhiên là cô gái mồm mép, xinh xắn, đôi mắt nhìn như biết cười. Họ cảm mến nhau từ ngày gặp đầu tiên ấy. Rồi nhanh chóng về làm vợ làm chồng với nhau. Cuộc sống vợ chồng son đúng là vô cùng ngọt ngào. Hai người không ngừng ca ngợi và hài lòng về người bạn đời của mình.
Nhưng rồi khi tiếng đã nghe quen, hơi đã thuộc, không còn nhiều háo hức như buổi ban đầu nữa. Cuộc sống dần trầm lắng đi nhưng nếu như người phụ nữ chấp nhận nó với ít nhiều bình thản và bản lĩnh hơn thì người đàn ông lãng mạn và ga lăng trong cái gai định bé nhỏ ấy vẫn không ngừng phong tình và tìm kiếm những điều lãng mạn ở bên ngoài. Những tiếng ngọt ngào thôi không còn nói cho nhau nghe. Cuộc sống của hai người bắt đầu xuất hiện nhiều hơn những tiếng rít hờn cố nén, nhưng tiếng khóc thút thít khi đêm về, những tiếng làu bàu mở cửa giữa đêm khuya, hơi rượu nồng nặc kèm chút hương hoa đàn bà lạ…
Sau hơn một năm lấy nhau, Nhiên không còn tìm thấy người đàn ông mà ngày đầu mình yêu thương nữa. Không phải là đổ lỗi cho đàn ông, nhưng khi mà bản năng chinh phục và hiếu thắng của họ mãi mãi không khi nào tắt khi đứng trước con mồi là đàn bà thì người bị tổn thương nhiều nhất cũng chính là một người đàn bà khác! Nhiên học cách cắn răng chịu đựng, đợi đứa con trong bụng chào đời bình an rồi sẽ tính tiếp đời mình với một chút hi vọng mong manh rằng: có con Phúc sẽ hồi tâm chuyển ý quan tâm hơn tới gia đình và mẹ con cô. Nhưng tất cả chỉ là ảo tưởng. Phúc bỏ mặc vợ con đi tối ngày ra ngoài thì ngọt hơn mía lùi về nhà thì gắt ngảu, cấm cảu hơn chó cắn ma. Đời người phụ nữ như Nhiên coi như đã lỡ mất bến trong của đời mình, ở giữa bến đục mà tủi mà hờn.
Khi con được hơn hai tuổi, cuộc hôn nhân vốn đã tắt lửa, tắt thương yêu từ lâu ấy Nhiên muốn kết thúc. Nhưng thật oái oăm là chồng nhiên lại không đồng ý ly hôn. Nhiên mặc Phúc làm trò, tự mình mở một quán ăn nhỏ bán cơm cho công nhân và cánh lái xe trên một đoạn đường gần khu công nghiệp của thành phố để có thể kiếm tiền và trang trải cho sinh hoạt của hai mẹ con. Nhiên vốn xinhđẹp, lại khóe ăn khéo nói nên đám đàn ông con trai khi vào quán ăn cơm, thức ăn Nhiên nấu ngon lại thêm bà chủ ngọt nên lời ong tiếng ve xuất hiện láng váng tới tai Phúc. Anh ta ghen lồng ghen lộn, cái trò nghen ngược ấy không phải chỉ mình Phúc mà rất nhiều người có. Cái kiểu vừa ăn cắp vừa la làng khiến Nhiên hoàn toàn muốn đoạn tuyệt. Nếu như không thể thay đổi được một con người thì tốt nhất là tự thay đổi cuộc đời của mình.
Cuối cùng thì vợ chồng ly hôn với lý do đôi bên không còn hợp nhau. Hàng xóm láng giềng cũng chỉ biết lắc đầu, thôi, thế là xong một gia đình, chỉ tội cho con bé nhỏ. Giờ không có đủ mẹ đủ cha. Còn nhà nào chẳng có chuyện cãi vã, mẫm bát còn có lúc xô. Thế nhưng, chuyện chưa dừng lại ở đó. Họ bắt đầu kể tội nhau. Từ đầu là Phúc, Phúc kêu Nhiên ra quán làm đi với thằng nọ thằng kia, mắt khi nào cũng lúng liếng liếc trai, đôi mắt ngày xưa mà Phúc bảo biết nói, thì bây giờ anh ta bảo nó biết đưa tình, ve vãn, tán tỉnh… Và hạng đàn bà như thế đáng để bỏ. Chẳng biết có thật hay không, nhưng những bà tám của khu lại có dịp thêm mắm thêm muối cho cái cốt truyện mà Phúc kể ấy thêm ly kỳ và hấp dẫn. Không có lửa làm sao có khói, bỗng dưng mọi người lại có cái nhìn hoài nghi đối với Nhiên. Bởi những lời ấy dó chính chồng cô nói ra,  hơn nữa, tại sao lại ly hôn? Chắc có lẽ cũng một phần nguyên nhân là ở chỗ đó!
Nhưng nếu như Nhiên lặng im và cứ đường hoàng mà sống thì lại đành một nhẽ, có thể người ta sẽ nghĩ lại. Nhưng Nhiên không nhịn được “lành làm gáo, vỡ làm muôi”, nếu không thì chẳng cần làm cái gì cả. Nhiên tố cáo Phúc đi với ai, ngủ với gái ở đâu, tố cáo anh ta không đưa tiền nuôi con, chỉ chăm chăm gái gú… bao nhiêu chuyện “xấu chàng hổ ai” được Nhiên lôi ra đấu khẩu cùng Phúc trong một lần hai người gặp nhau tại nhà cũ để phân chia đồ đạc.
Quả nhiên, khi tức giận, cách làm khôn ngoan nhất là im lặng. Nhưng đó cũng chính là cách làm khó khăn nhất mà không phải ai cũng đủ bản lĩnh để làm được. (ảnh minh họa)
Thế là từ chỗ không biết rõ nguyên do tại sao vợ chồng ly hôn thì nay hàng xóm biết tới tận chân tơ kẽ tóc. Mọi người chỉ còn biết cười nhạt với nhụa: thôi, nhà đó được cả vợ lẫn chồng! Vậy là chính họ “vạch áo cho người xem lưng”. Nhưng trong lúc nóng giận và cả uất hận người từng là bạn đời của mình ấy, họ nói cho sướng miệng, làm sao lôi được thật nhiều tội lỗi của người kia ra mà xỉ vả cho hả lòng hả dạ, có một cũng phải thêm vào cho thành chín thành mười. Thế nhưng hậu quả phía sau của nó thật cũng chẳng ngọt ngào như những lời buộc tội tố cáo nhau ăn chả ăn nem.
Sau hơn một năm ly hôn, Phúc chuẩn bị đám cưới với một người đàn bà ở tỉnh khác. Nhưng trong một lần về chơi nhà bạn trai, chị nghe được những lời hay ý đẹp từ cuộc hôn nhân trước của Phúc như: thằng ấy lăng nhăng với gái nên vợ nó bỏ. Đàn ông đã có máu lăng nhăng thì có mà giời can cũng không hết! Ngựa lại quen đường cũ ngay thôi!... Để rồi người đàn bà ấy lặng lặng chấm dứt mối quan hệ với Phúc mà không một lời giải thích!
Còn Nhiên cũng vậy, Nhiên cũng muốn tìm một người đàn ông tử tế để nương tựa những lúc yếu mềm, san sẻ những lức khó khăn, cô đơn. Làm đàn bà sợ nhất là cô đơn.  Nhưng Nhiên cũng chẳng được may mắn hơn Phúc hết người đàn ông này đến, rồi người khác lại đi. Lần lượt bước qua đời Nhiên nhanh như một khách đường xa quán trọ. Họ hỏi xa hỏi gần về người đàn bà bỏ chồng lần một ấy và hẳn không tránh được cái cẳm giác “lăn tăn”. Khi mà những lời bóng gió qua lại kiểu như: nghe nói bỏ nhau vì ông ăn chả bà ăn nem; gớm lấy đĩ về làm vợ được chứ ai lấy vợ về làm đĩ…
Quả nhiên, khi tức giận, cách làm khôn ngoan nhất là im lặng. Nhưng đó cũng chính là cách làm khó khăn nhất mà không phải ai cũng đủ bản lĩnh để làm được. Thứ hai nữa là tôn trọng nhau ngay cả khi lòng tôn trọng đó đối với người bạn đời của mình đã bị khoảng thời gian “cơm chẳng lành canh chẳng ngọt” làm cho tiêu tan đó cũng chính là cách ta tự cố gắng giữ gìn và tôn trọng chính bả thân mình. Ví  như Nhiên, chẳng ai biết cô có ăn nem như Phúc nói hay không? Nhưng chính trong lúc giận dữ, Nhiên đã vô tình khiến cho mọi nghi ngờ, hồ nghi trong lòng Phúc biến thành sự sự thật sờ sờ mà cô có thanh minh kiểu gì cũng không hết được.
Cho nên, để cho người khác một con đường để bước tiếp cũng chính là cách mở rộng con đường của chính mình. Bát nước cùng nhau đong thì cũng đừng hất cho tới cạn. Hãy làm cho cuộc ly hôn của mình đừng trở thành một bản kiểm điểm có quá nhiều tội lỗi. Hãy coi đó là một lá thư chia tay người yêu với nhiều nuối tiếc cho nhau để mỗi người còn có người khác thèm muốn khi nhìn vào!
Có lẽ, mọi người ai cũng biết diễn viên Lý Á Bằng, khi chia tay Vương Phi, anh đã viết: “Tôi cần một gia đình, còn em sinh ra để trở thành huyền thoại. Tôi nhớ quãng thời gian tươi đẹp chúng ta từng trải qua, yêu em như ngày đầu nhưng lòng mâu thuẫn. Từ bỏ là điều duy nhất tôi có thể làm cho em. Mong em vui vẻ!” Dù chúng ta chẳng biết được nội tình sâu xa của họ, nhưng cách cư xử đẹp và tôn trọng người bạn đời của Lý Á Bằng khiến cho hình tượng của anh trong lòng người hâm mộ không bị mất mát! Còn chúng ta, hãy cố gắng để chính cuộc đời mình không bị mất mát quá nhiều khi buộc phải chấp nhận một lần thay đổi đau đớn trong đời! Hãy để ly hôn là một bài học quý báu, đừng biến nó thành một bài học quá đớn đau và khiến ta lún càng sâu trong thất bại của đời mình!
 Nguồn đăng: eva.vn
Đọc thêm…
Comments
0 Comments

Em đừng buồn, rậm lông là chồng được nhờ!

08:58 |
Bà bác sỹ dí dỏm an ủi rằng theo tư tưởng phương Đông, lông phụ nữ được coi như "điềm lành" cho chồng.
Tôi là một thế hệ con cháu vô cùng hiếu thảo khi ngoan ngoãn duy trì đặc điểm “rậm lông” của tổ tiên. Khi mọi người luôn cố gắng tiến hóa để hoàn thiện hơn so với tổ tiên thì mình tôi lại tưởng nhớ tới tổ tiên bằng đôi chân, cánh tay rậm rạp, óng mượt.  Cũng vì lẽ đó mà cái tên “khỉ” gắn với tôi suốt bao năm qua, thật sự thân thiết, không thể rời xa.
Từ khi còn học tiểu học, tôi đã được bạn bè tặng cho biệt danh “khỉ con” chỉ vì chân tay nàng được phủ 1 lớp lông khá dày và mượt y như lông của đám khỉ con nghịch ngợm. Khi ấy cũng hơi buồn 1 tẹo và tự an ủi mình rằng khi nào lớn chúng sẽ biến mất, trả lại cho tôi làn da trắng trẻo, mịn màng. Nhưng đáng sợ là thới gian trôi đi mà chúng chẳng hề rụng như tôi mong mỏi.
“Vi – ô – lông” đã trở thành nỗi ám ảnh thực sự khi tôi bước chân vào tuổi thiếu nữ. Những năm tháng phổ thông trung học của tôi luôn đong đầy cảm xúc. Không phải là niềm vui, sự háo hức khám phá những điều mới mẻ của tuổi mới lớn. Mà chỉ đầy rẫy những cái gai nhọn mang tên “tự ti”, “xấu hổ”, “ức chế”,… Đi kèm với đó là những giọt nước mắt nóng hổi lúc nào cũng chực xổ ra tức tưởi.
Lý do cũng vì đám lông rậm rạp kết hợp với bộ váy đồng phục xinh xắn của trường. Sự hòa quyện đó đã tạo nên một “kiệt tác” hoàn hảo của những mã gen “biếng nhác” không chịu tiến hóa trong cơ thể tôi. Áo sơ mi cổ sen duyên dáng với chiếc váy bèo xinh đã khiến bao nỗ lực che đậy cho lũ “vi – ô – lông” của tôi hoàn toàn thất bại.
Tôi chỉ còn biết đỏ mặt quay đi thậm chí nhiều lúc không còn biết chui vào “lỗ nẻ” nào cho hết ngượng khi mấy cậu bạn mắt chữ O mồm chữ A nhìn chăm chăm vào hai cánh tay và đôi chân mình. Còn nhớ, khi mới quen nhau chưa đầy một tuần, tên hàng xóm đã “nhăn nhở” đề nghị cho hắn kéo kéo thử xem độ bền chắc của những sợi lông trên tay. Hắn còn nói nếu thí nghiệm thành công thì tôi nên mở 1 xưởng “dệt lông”. Chắc chắn sẽ làm ăn rất phát đạt. Chả mấy mà lại thành đại gia trẻ.
Trước những lời đàm tiếu, trêu ghẹo, khi bước chân vào giảng đường đại học, tôi hạ quyết tâm phải tiêu diệt đám “vi – ô – lông” đáng sợ ấy bằng mọi giá. Dao cạo râu của bố được chọn làm vị cứu tinh số 1. Hai cánh tay láng mịn, đôi chân trắng hồng đã trở thành hiện thực hôm sau đến lớp. Tôi không còn rụt rè, ngó trước nhìn sau và ngồi lỳ một chỗ nữa. Hôm ấy, vẻ ngạc nhiên lại hiện lên trên khuôn mặt mấy cậu bạn, đặc biệt là tên hàng xóm. Còn tôi thì “vênh váo” với vẻ mặt bí hiểm.
Nhưng niềm vui mới chẳng tày gang. Chỉ vài ngày sau, đám cỏ đáng ghét ấy lại lởm chởm phát khiếp. Nếu chẳng may đưa tay lên dụi mặt, tôi nhớ ông ngoại kinh khủng bởi cảm giác ram ráp như dụi mặt vào cằm ông thời ấu thơ lại ùa về.
Như một “con nghiện”, tôi  phải cầu viện đến dao cạo ngày một nhiều hơn vì sau mỗi lần cạo bỏ, dường như chúng cố tình thách thức bằng cách mọc lên cứng hơn, xoăn hơn và thậm chí là đen hơn nữa.
Em đừng buồn, rậm lông là chồng được nhờ! - 2
Như một “con nghiện”, tôi  phải cầu viện đến dao cạo ngày một nhiều hơn vì sau mỗi lần cạo bỏ (ảnh minh họa)
Tôi bắt đầu kinh sợ vì chiếc dao cạo. Trong phút hoảng loạn nhất,  tôi đã tìm tới cứu viện cuối cùng – bà chị họ, bà ấy nổi tiếng nhiều mưu kế trong việc tút lại nhan sắc. Vì vậy, khi được bà chị tư vấn cho cách dùng nước ôxi già bôi lên để làm nhạt màu lông, không đắn đo, tôi quyết thử luôn.
Chăm chỉ và đều  đặn như đánh răng, rửa mặt hàng ngày, tôi đã bôi rất miệt mài và hình như có hiệu quả thật. Mặc dù lũ lông lá ấy vẫn còn tồn tại nhưng chúng đã nhạt màu đi trông thấy. Tuy nhiên, lại một lần nữa hạnh phúc không mỉm cười với tôi.
Nỗi thất vọng trào dâng đến tận đỉnh đầu khi nhận thấy, thay bằng màu đen nguyên thủy, đám vi – ô – lông  lại chuyển sang màu vàng y như lông khỉ. Và biệt danh mới “khỉ vàng” của tôi xuất hiện khiến thế gian được phen bàn tán điên đảo. Đám bạn còn cười lăn cười bò khi sắc màu rực rỡ của đám lông ấy được chuyển thể thành lời hát “một màu đen đen, chấm thêm vàng vàng, một màu đen chấm thêm vàng ấy tay Trang”.
Đến nước này thì ngoại hình không thực sự trở thành vấn đề lớn với tôi, vì dường như  tôi đã “không đau vì quá đau” mất rồi. Tôi  quyết tìm cho ra cái nguyên nhân giống tổ tiên nhiều đến vậy. Sauk hi thăm khám bác sĩ, tôi hiểu ra rằng mình đang hơi dư thừa testosterone (1 loại hooc môn sinh dục nam nhưng lại có trong cơ thể các bạn nữ).
Em đừng buồn, rậm lông là chồng được nhờ! - 3
Tôi đã học được cách hài lòng với những gì mình đang có, kể cả là đám “vi – ô – lông” óng ả mượt mà kia. (Ảnh minh họa)
Bỗng nhiên tôi  thấy bản thân thật đặc biệt, có chút gì đó thật mạnh mẽ, phóng khoáng. Thậm chí còn đôi chút thích thú, tò mò khi vị bác sĩ dí dỏm an ủi "rậm lông là chồng được nhờ". Bà còn nói " Em đừng buồn, theo tư tưởng phương Đông, lông phụ nữ được coi như "điềm lành" cho những người đàn ông của họ."
Tôi không còn chú tâm tới nỗi khổ vi – ô – lông nữa. Tôi cũng đã tìm được cho bản thân những biện pháp hữu hiệu nhất để che đi khuyết điểm ấy. Còn nếu không che được thì nó cũng chả ảnh hưởng gì đến hòa bình thế giới. Bởi sự tự tin mới là điều quan trọng.
Việc để lông chân hay không không thành vấn đề. Cũng giống như việc mang giày cao gót hay trang điểm, hầu hết mọi người không làm những việc đó vì một lý do khách quan nào cả, họ làm chỉ vì những việc đó làm họ thấy hạnh phúc. Và với tôi, tôi đã học được cách hài lòng với những gì mình đang có, kể cả là đám “vi – ô – lông” óng ả mượt mà kia.
Đọc thêm…
Comments
0 Comments

Giảm cân vì muốn giữ hạnh phúc gia đình

20:08 |
Thời gian gần đây tôi thấy rất buồn, lo lắng và cần được chia sẻ. Tôi đã tâm sự với bạn bè, người thân nhưng vẫn chưa ai đưa ra được một biện pháp giải quyết hiệu quả nhất.
Năm nay tôi đã 41 tuổi, có chồng và đã 2 con. Cuộc sống gia đình rất ổn định với thu nhập cả hai vợ chồng 1 tháng hơn 15 triệu và hai đứa con với thành tích học cũng khá và ngoan ngoãn. Như vậy là tôi đã quá hạnh phúc gia đình rồi phải không, nhưng thực chất trong tổ ấm ấy đang nhen nhóm nguy cơ lụi tàn.
Khi sanh đứa thứ nhất, cơ thể của tôi có chút mập hơn – cụ thể là tôi đã tăng thêm 4kg so với trước. Tâm lí phụ nữ chúng ta thì ai mà chẳng sợ mập, ai cũng muốn mình đẹp để chồng không chán chê đi tìm thú vui khác. Ban đầu tôi thấy hoang mang lo sợ và tìm cách ăn kiêng, tập thể dục nhằm giảm cân. Nhưng vì sợ không có sữa cho con bú nên tôi đâu giám nhịn ăn mà làm mất nguồn sữa của con. Mặt khác, hằng ngày ngoài công việc ở cơ quan tôi còn phải cơm nước, chăm sóc chồng con thì còn đâu ra thời gian tập thể dục. Có lần tôi mạo muội hỏi chồng rằng “em mập vậy anh có còn thương em nữa không?”. Anh cười to và nói “anh thích em mập hơn vì như vậy mới xứng với anh chứ!, em mập hơn anh sẽ thương em nhiều hơn”. Câu nói đó đến giờ vẫn còn như in trong đầu và tôi đã vô cùng hạnh phúc. Cân nặng đã không còn là vấn đề lớn nữa và tôi thấy nhẹ nhàng như trút đi ghánh nặng.
Năm năm sau tôi lại sanh tiếp đứa thứ hai với niềm hạnh phúc vô vàng của chồng khi ôm trong tay đứa con kháu khỉnh. Mọi chuyện vẫn như là mơ nếu không xảy ra việc cân nặng sau sanh của tôi không giảm kí nào mà còn tăng thêm 6kg và đến thời điểm hiện tại là tôi đã 69kg rồi. Nhớ đến lời nói của chồng khi xưa tôi thấy vững tin không sợ mất chồng cộng thêm suy nghĩ bản thân cũng đã có tuổi rồi, đâu ai thèm nhìn nữa mà giữ dáng. Quan điểm đó dường như quá ngây thơ và thậm chí là sai lầm.


Dạo này chồng tôi có chút khác lạ, anh đi khuya nhiều hơn và lâu lâu lại có chuyến công tác đột xuất vài ngày. Lúc đầu nghĩ anh đi làm cực khổ kiếm tiền lo vợ con nên càng thương anh hơn và không nói gì, chỉ biết động viên anh làm tốt công việc. Càng ngày tôi càng cảm nhận sự lạnh nhạt từ phía anh như: không còn tặng quà cho tôi vào những ngày lễ tình nhân hay 8 – 3, ít chia sẻ công việc ở công ty, về nhà thì chỉ nằm ường ra ngủ, thỉnh thoảng có vài cuộc gọi đêm mà anh phải tránh mặt tôi để nghe,…Chuyện gì đang xảy ra vậy? Nguyên nhân là vì đâu? Sao anh lại làm như vậy? Và còn hàng trăm câu hỏi khác trong đầu mà không có câu trả lời. Bằng giác quan thứ sáu của người phụ nữ thì tôi tin rằng anh đã phản bội mình. Tôi vô cùng đau khổ khi nghĩ tại sao nó lại xảy ra với mình nhưng tôi đã không gục ngã mà quyết tìm lại tình yêu của chồng.
Nghĩ là làm và tôi đã tìm đến cách lấy lại vóc dáng nhanh nhất là hút mỡ toàn thân để không còn phải mang trên mình thân hình quá khổ. Sau khi tìm hiểu thông tin về dịch vụ này thì tôi cũng hơi e ngại vì giá quá cao nhưng để đạt được mục tiêu cao nhất tôi quyết định hi sinh. Ban đầu, tôi muốn hút mỡ bụng trước để xem kết quả ra sao rồi mới hút toàn thân. Lúc biết tôi đi hút mỡ, chồng tôi đã phản đối rất nhiều mà tôi không nghe. Kết quả là tôi đã giảm được 4kg mỡ nhưng chỉ vài tháng sau thì chúng lại như cũ. Sự việc tồi tệ hơn khi tại những vùng da phẫu thuật xuất hiện các vết sẹo lớn, da bị nhăn nhúm và lồi lõm mà đến tôi còn không dám nhìn… Chồng tôi rất buồn và ngày càng xa lánh, lạnh nhạt tôi hơn nữa. Giờ đây tôi bất lực với chính chồng tôi và cả bản thân mình nữa mặt dù đã tìm nhiều phương pháp giảm cân, sử dụng nhiều sản phẩm giảm cân nhanh... Nhưng đều không có kết quả tốt. Tôi hiểu ra rằng: “bất cứ người phụ nữ nào cũng cần đẹp và quan trọng là biết lựa chọn cho mình cách làm đẹp sáng suốt nhất”.và rồi moi lỗ lực của tôi đã được đền đáp khi mà một người bạn chỉ cho tôi phương pháp sử dụng TPCN hỗ trợ giảm cân Garcinia Cambogia một sản phẩm giảm cân được nhập khẩu từ Mỹ mới đầu cũng hơi lo lắng nhưng được tư vấn thêm rằng sản phẩm giúp giảm cân hiệu quả hoàn toàn không gây phản ứng phụ và hoàn toàn không ảnh hưởng tới sức khỏe đến đây thì tôi đã hoàn toàn tin tưởng và yên tâm để sử dụng thời gian đó dúng vào dịp tôi có chuyến công tác dài ngày trên Tây Nguyên  và tôi không quên mang theo bên mình là hộp giảm cân Garcinia Cambogia trong thời gian công tác tôi phải tiếp khách ăn uống rất nhiều nhưng tôi vẫn duy trì đều đặn 1 ngày 2 viên Garcinia Cambogia vào buổi sáng sau khi thức giấc và rồi 3 tuần chôi qua thật nhanh cũng là lúc tôi hết lịch công tác và hoàn thành công việc để trở về trước khi lên xe tôi đã ra tiệm thuốc tây mua cho mình vài viên thuốc chống say xe vô tình tôi nhìn thấy cái cân do sức khỏe ở tiệm thuốc liên nhảy phốc lên cân và một điều khiến tôi ngạc nhiên và vui mừng đến mức tôi phải hết lên , chị bán thuốc đã tưởng tôi có chuyện gì nhưng tôi cứ thế lặng lẽ trả tiền và bước ra xe trong bụng tôi mừng biết nhường nào khi mà tôi đã giảm được tới 4kg bằng với số kg mà tôi đã từng đi hút mỡ nhưng với số tiền chỉ bằng 1/9 , về tới nhà dù mệt mỏi vì đường dài nhưng dường như niềm vui đã làm tôi quên mất sự mệt mỏi đó tôi liền gọi ngay cho cô bạn mà đã giới thiệu cho tôi sử dụng sản phẩm giảm cân Garcinia Cambogia để hai chị em cùng đi ăn mừng.

Tuy nhiên giảm đi số cân 4kg vẫn chưa phải là cái đích của tôi và thời gian công tác của tôi do ăn uống nhiều nên có thể số 4kg mà tôi giảm được tôi nghĩ là đã quá nhiều so với các phương pháp giảm cân khác trong khi phải tập luyện mệt mỏi và kiêng khem những món ăn sở thích của mình, niềm tin của tôi giờ đây đã đặt trọn vẹn vào Garcinia Cambogia tôi đã tiếp tục dùng thêm một hộp nữa nói thật ước mơ thân hình thon gọn và cháy bỏng bây giờ không còn là xa vời đối với tôi '' đây là một câu chuyện có thật 100% của tôi'' các bạn có tin không?
- Dù thế nào đi nữa tôi cũng xin cảm ơn TPCN hỗ trợ giảm cân Garcinia Cambogia, xin cảm ơn Trung Tâm Giảm Cân Làm Đẹp đã tư vấn tận tình cho tôi.
Tư vấn sản phẩm : 0932.739.345 – 0938.753.345
- Sản phẩm Garcinia Cambogia có bán tại Công Ty TNHH TM XNK TUẤN KIỆT PHÁT  Địa chỉ số 42 Đường Đỗ Xuân Hợp - Phước Long A Quận 9 TpHCM
Lưu ý:
- sản phẩm không dùng cho phụ nữ mang thai và đang cho con bú.
- Đang điều trị y tế, sử dụng các loại thuốc điều trị các bệnh về huyết áp tim mạch...,
- Không dùng cho trẻ em dưới 15 tuổi.
- Sản phẩm không phải là thuốc, không có chức năng thay thế thuốc chữa bệnh.
Đọc thêm…
Comments
0 Comments

Bí quyết giữ chồng, đọc 'cười rách cả miệng'

00:13 |
Hình như dạo này chồng không còn yêu tôi như hồi mới cưới nữa. Anh ấy hay về muộn, ít mua hoa, ít mua quà, đêm ngủ cũng ít khi quay sang ôm và hôn lên má vợ dịu dàng.
Tại anh chán tôi? Hay tại những lo lắng của cuộc sống thường ngày khiến anh trở nên như vậy? Tôi cũng không biết nữa, và tôi đem những băn khoăn của mình tâm sự với chị hàng xóm, chị ấy nghe xong thì tủm tỉm cười, giọng đầy từng trải:
- Chồng chị cũng vậy đấy! Nhưng là trước đây thôi, chứ giờ thì lại ngon rồi! Mình là đàn bà, phải biết bí quyết giữ chồng, phải biết cách làm cho chồng yêu mình chứ! Nếu mình không làm được việc đó thì sẽ có đứa khác nó làm đấy!
- Nói vậy tức là chị có bí quyết hả? Chỉ cho em với!
Chị hàng xóm không nói gì, chỉ lật đật mở cánh tủ, lấy ra một tờ báo, loạt soạt lật trang…
- Bí quyết đây! Em hãy làm theo hướng dẫn trong bài viết này. Đây là 4 cách giúp hâm nóng tình cảm vợ chồng. Chị đã thử và thành công.
Tôi cảm ơn rối rít rồi vồ lấy tờ báo đọc nghiến ngấu. Đúng là thứ tôi đang cần tìm thật rồi, phải áp dụng ngay thôi. Xem nào, cách thứ nhất: “Thay vì nấu cơm cho chồng như mọi ngày, hãy tạo sự bất ngờ bằng cách rủ chồng đi ăn nhà hàng. Điều đó sẽ khiến chồng bạn có cảm giác như được trở về cái thời hai người mới hẹn hò, tán tỉnh. Và chắc chắn anh ấy sẽ thích mê bởi cái cảm giác tuyệt vời ấy”.
Vậy là tôi dẹp hết mấy việc chợ búa, bếp núc sang một bên, hì hục lục tủ quần áo, chọn một chiếc váy trắng tinh khôi, rồi ngồi vào bàn trang điểm kẻ mắt, tô môi, hồi hộp mong chờ.
Nghe tiếng lạch cạch mở khóa, biết là chồng về, tôi chạy vụt ra cửa đợi sẵn. Chồng vừa đẩy cửa, thò mặt vào thì đã thấy tôi, trong chiếc váy tinh khôi, đứng dang rộng hai cánh tay, lộng lẫy, yêu kiều. Nhìn tôi lúc ấy giống hệt như nàng Rose khi đứng trên mũi tàu Titanic. Còn mặt chồng tôi thì hốt hoảng, sợ hãi, như mặt của cậu Vàng trong truyện Lão Hạc lúc bị bọn mua chó siết cái thòng lọng vào cổ và lôi đi.
Nghe tiếng lạch cạch mở khóa, biết là chồng về, tôi chạy vụt ra cửa đợi sẵn. (Ảnh minh họa)
- Cái quái gì thế này? Hết cả hồn! Rảnh sao không dọn cơm ra sẵn đi, còn bày trò dọa ma?!
- Hôm nay em không nấu cơm, mình đi ăn tiệm nhé?
- Tiền đâu? Tiền đâu mà đi ăn tiệm? Tiền nhà tháng này còn chưa đóng. Cuối tuần về quê bốc mộ rồi xây mộ mới cho ông nội cũng phải góp vài trăm, chưa biết xoay đâu ra đây này. Chưa nấu cơm mà còn đứng đấy à? Ra đầu ngõ mua mấy gói mì tôm về ăn tạm đi, định để chồng chết đói sao? Mà khoan, thay cái váy ra đã, mặc cái đó, người ta tưởng con điên, không ai bán cho đâu!
Vậy là cách 1 đã thất bại rồi. Nhưng không sao, vẫn còn 3 cách nữa cơ mà. Để xem, cách 2 là gì nào: “Theo thời gian, chuyện chăn gối sẽ trở nên nhạt dần, thay vì tắt đèn và hì hụi làm trong bóng đêm, sao bạn không thử cùng chồng làm chuyện đó dưới ánh nến lung linh nhỉ? Sẽ rất tuyệt đấy! Chắc chắn vợ chồng bạn sẽ có những phút giây thăng hoa tột đỉnh”.
Cách này đúng là tiện hơn. Nến thì hôm rằm tháng bảy cúng cô hồn vẫn còn thừa cả chục cây, khỏi phải mua, khỏi tốn tiền, và vì thế, chồng tôi hẳn sẽ chẳng có lí do mà cằn nhằn.
Vì còn giận chuyện lúc tối, nên khi đi ngủ, chồng không thèm ôm tôi mà nằm úp mặt vào tường, quay lưng lại phía tôi. Nhưng có lẽ tại ăn mì tôm nóng ruột, nên anh ấy cứ trằn trọc, trở mình liên tục. Tôi thì đang rất sốt ruột muốn tiến hành cách thứ 2, nên từ từ xích gần lại, nhẹ nhàng vòng tay ôm qua ngực chồng, đầu rúc vào nách chồng nũng nịu làm lành:
- Sao lúc tối anh mắng em ghê thế? Em chỉ muốn thay đổi tí cho nó có không khí thôi mà!
- Anh biết là em muốn thay đổi không khí, nhưng đợt này nhà mình đang bí! Thôi, đợi khi nào có tiền, anh đưa em đi ăn tiệm, nhé? – Chồng vuốt tóc tôi, giọng dịu dàng.
- Ừ! Ăn tiệm thì để sau cũng được, nhưng bây giờ, anh phải đền cho em!
- Đền gì?
- Không nói! Hì hì!
Bí quyết giữ chồng, đọc 'cười rách cả miệng' - 2
Tôi, dẫu mắt đã nhắm nghiền, người đã rạo rực, râm ran, nhưng vẫn gắng hết sức đẩy mạnh chồng ra, lồm cồm bò khỏi giường… (Ảnh minh họa)
Tôi cười rồi luồn tay vào áo chồng mơn mê, khua khoắng. Chồng tôi có thể ngu ngơ trong làm ăn, ngờ nghệch trong giao tiếp, thế nhưng cái khoản này thì chồng tôi nhanh lắm. Lập tức anh vòng tay ôm ghì lấy tôi, quăng ngửa tôi xuống, rồi hăm hở leo lên. Tôi, dẫu mắt đã nhắm nghiền, người đã rạo rực, râm ran, nhưng vẫn gắng hết sức đẩy mạnh chồng ra, lồm cồm bò khỏi giường…
- Sao thế em? – Giọng chồng tôi ngỡ ngàng.
- Đợi tí! Em thắp nến!
Tôi mở ngăn kéo, lấy ra cái túi nến. Thế nhưng cái bật lửa thì tìm mãi không thấy đâu.
- Hồi nãy anh lấy bật lửa ở đây hút thuốc hả? Sao không để lại chỗ cũ?
- Hết ga, anh vứt vào thùng rác rồi!
- Bực thật! Đợi tí, em sang nhà hàng xóm mượn.
Sau một hồi kì kịch, cuối cùng tôi cũng đã thắp nến xong. Nhìn những ngọn nến xếp thành hình trái tim đang phập phồng tỏa thứ ánh sáng dìu dịu, lung linh, tôi thấy hân hoan vô cùng. Rồi tôi nhảy tót lên giường, lả lơi hôn đánh chụt vào má chồng. Thế nhưng, chồng tôi chả ý kiến gì, vẫn nằm quay lưng ra, úp mặt vào tường…
- Này! Ngủ đấy à? Dậy đi! Em thắp nến xong rồi!
Mặc cho tôi lay gọi, chồng vẫn ngáy o o, ngủ khò khò như một con bò. Vậy là cách hai lại không thành công.
Sáng hôm sau, trong lúc chồng đang đánh răng rửa mặt, tôi lại lôi tờ báo đó ra và nghiên cứu cách thứ 3. Cách thứ 3 dạy rằng: “Đôi khi, những bất ngờ nho nhỏ lại khiến chồng bạn phải lâng lâng, mỉm cười, đê mê, âm ỉ. Hãy vòng tay bất ngờ ôm chồng từ sau lưng lúc chồng đang đánh răng, hoặc hôn một cái vu vơ lên má chồng khi chồng đang sửa ống nước, chỉ cần thế thôi, anh ấy sẽ ngây ngất cả ngày”.
Hay! Cách này đơn giản mà hiệu quả lại cao. Cũng vừa đúng lúc chồng đang đánh răng, phải tiến hành ngay mới được. Vậy là tôi đẩy cửa nhà tắm, nhè nhẹ bước vào. Chồng tôi đã đánh răng xong rồi, đang ngồi ị trên bồn cầu. Không sao, vẫn tiến hành được, vì cái quan trọng là yếu tố bất ngờ thôi, chứ còn đánh răng hay ngồi ị cũng có khác gì nhau đâu. Tôi giả bộ đi vòng ra phía sau bồn cầu, cầm cái cây bàn chải cọ đi cọ lại, vờ như đang vệ sinh cái bệ xí, rồi bất ngờ tôi ôm choàng lấy vai chồng, thơm lên má chồng một cái thật tình tứ. Tưởng là thơm xong, chồng sẽ mỉm cười, ôm tôi vào lòng, ngập tràn hạnh phúc, nhưng không, mặt chồng tôi nhăn mặt lại với vẻ rất khó chịu và đau đớn. Bực mình và thất vọng quá, tôi gào lên giận dỗi:
- Anh vừa phải thôi chứ! Được vợ hôn mà cái mặt anh nhăn lại như bị chó dại cắn thế à?
- Không phải thế! Anh đang bị táo bón. Có mỗi cái cục thập thò mà rặn suốt nãy đến giờ nó không chịu ra. Rát quá!
Cách thứ 3 cũng lại thất bại. Tôi bắt đầu thấy không tin vào mấy cái bí quyết này rồi. Nhưng thôi, còn cách cuối cùng, áp dụng nốt xem sao. Biết đâu cách 4 này lại thành công rực rỡ? Và tôi lại với lấy tờ báo, đăm chiêu nghiên cứu. Cách 4 viết rằng: “Bạn đừng nghĩ đã là vợ chồng rồi thì không cần phải nói với nhau những lời ngọt ngào, tình cảm. Càng là vợ chồng thì lại càng cần những lời âu yếm đó. Hãy nhắn cho chồng một tin nhắn thật lãng mạn, chan chứa yêu thương, chắc chắn tim anh ấy sẽ run lên vì hạnh phúc”.
Tưởng gì, cách này còn dễ hơn cả mấy cách trước. Tôi vồ lấy điện thoại, ngón tay lướt trên phím nhoay nhoáy: “Anh yêu à! Cho dù một ngày nào đó biển có cạn khô, núi có mòn, non có lở, những áng mây trên trời ngừng bay, những con suối trong rừng ngừng chảy, thì em vẫn mãi yêu anh, yêu anh hơn tất thảy, thì mỗi lần được bên anh, được anh vỗ về, ôm siết trong vòng tay là mỗi lần trời đất cuồng quay, là mỗi lần tim em run rẩy và toàn thân em tan chảy. Em có một ước ao, em có một khát khao, là suốt đời này mình mãi mãi bên nhau”.
Xong! Tôi đọc lại tin nhắn mình vừa soạn, gật gù với vẻ hài lòng, rồi gửi cho chồng. Tuy không được ở bên để tận mắt chứng kiến xem cái tin nhắn này sẽ khiến chồng tôi ngất ngây và hạnh phúc đến chừng nào, nhưng tôi tin chắc rằng cả ngày hôm nay, chồng tôi sẽ lâng lâng như ở trên mây, rồi ngóng chờ từng phút, từng giây để được về nhà, được ở bên tôi, được yêu tôi. Quả đúng vậy thật, chỉ khoảng 30 phút sau, đã thấy chồng tôi về nhà, mặt hằm hằm:
- Tin nhắn này là thế nào? Cô nhắn cho thằng nào hả? Bình thường nhắn cho chồng thì cộc lốc, cụt ngủn, vậy mà nhắn cho giai thì ngọt ngào, lả lơi thế! Nếu cô không gửi nhầm sang số của tôi thì không biết đến bao giờ tôi mới nhận ra bộ mặt thật của cô? Đồ lẳng lơ!
Bí quyết giữ chồng, đọc 'cười rách cả miệng' - 3
Tôi đọc lại tin nhắn mình vừa soạn, gật gù với vẻ hài lòng, rồi gửi cho chồng. (Ảnh minh họa)
- Ơ! Không! Em nhắn cho anh mà! Anh đừng…
- Này thì đừng này! Bốp! Bốp!
Không để cho tôi nói hết câu, chồng tôi lao đến tát vào mặt tôi tới tấp. Anh ấy tát nhiều và nhanh đến nỗi chẳng để cho tôi khoảng trống nào mà mở mồm ra giải thích. Tất nhiên, cuối cùng, sau khi tôi đưa cái tờ báo với 4 bí quyết quý báu ấy ra thì chồng tôi cũng phải tin. Nhưng lúc anh tin cũng là lúc mồm tôi đã sưng vều, tím bầm, rươm rướm máu, hai cái răng lung lay khiến tôi không ăn được cơm mà phải húp cháo. Thấy tôi như thế, chị hàng xóm sốt sắng hỏi thăm:
- Mồm miệng sao vậy? Lại còn ăn cháo nữa?
- Dạ! Em bị ngã thôi, không sao đâu ạ!
- Ừ, mà này, chị mang cho em mượn tờ báo này, nó có bài hướng dẫn 10 cách giúp hâm nóng tình cảm vợ chồng, hay và hiệu quả hơn 4 cách trước nhiều đấy. Em thử áp dụng xem.
- Dạ thôi! 4 cách là đủ rồi ạ! Em húp cháo thế này là được rồi, chứ 10 cách chắc phải vào viện truyền nước, tốn kém lắm!
Đọc thêm…
Comments
0 Comments

Cảm ơn em đã rước 'của nợ' đi giùm chị

20:47 |
Thôi, cũng may là em rước 'của nợ' đi giùm chị, không chị chẳng biết kiếm lý do gì để ly hôn, sợ mang tiếng với người đời.
Hôm nay, chị tình cờ đọc được bài viết của một người tương tự như em, cũng là người thứ ba cướp chồng người khác. Chị hoảng hốt vì những lời nói mà cô ta dành cho người vợ của anh bồ. Thật ra, người thứ 3 như các em trẻ đẹp, xinh xắn lại ngây thơ, các em có thể níu kéo được một người đàn ông, khiến họ si mê các em nhưng chị không hiểu, các em làm thế để làm gì.
Chị với tư cách là vợ của bồ của các em, chị có vài lời muốn nhắc nhở. Bản thân các em, nếu thực sự là một cô gái xinh đẹp, có công việc, tại sao các em lại cặp bồ? Yêu một người đàn ôn có vợ không phải là cái tội nhưng tội lớn chính là, khi em biết người ta có vợ rồi mà em vẫn dấn thân vào. Chị cũng hiểu cái gọi là tình yêu nó ghê gớm thế nào, vì yêu ta sẵn sàng hi sinh mọi thứ. Nhưng các em ạ, các em còn trẻ, em cần có bản lĩnh, cần biết được rằng lúc nào mình nên dừng lại. Người ta yêu một người 3-4 năm mặn nồng rồi bị phản bội, chia tay, người ta vẫn chịu đựng được đó thôi. Em cũng yêu một người, em cũng đã si mê anh ta nhưng phải nghĩ rằng, với một người đàn ông có vợ, chẳng có tác dụng gì. Biết nghĩ như vậy, các em nên dừng lại mới đúng.
Rồi bố mẹ các em, người đời, bạn bè, miệng lưỡi thiên hạ sẽ cười chê các em là kẻ cướp chồng, chen ngang vào hạnh phúc gia đình người khác. Các em có khả năng kiếm tìm một người đàn ông thành đạt, một người yêu mình chân thành thì tội gì đi yêu người thừa của một người khác?
Tình yêu ư, đừng biện hộ rằng em đang yêu. Yêu người chồng của người khác, yêu cha của đứa trẻ khác không phải là điều mà các em nên làm. Tình yêu là thứ tình cảm thiêng liêng, em đừng biến nó thành thứ tình cảm khiến người đời phỉ báng như vậy. Chị nói em hay, hãy yêu một người đàn ông chỉ của riêng em, hoàn toàn thuộc về em… Em nói em yêu anh ta, chẳng lẽ vợ con anh ta không yêu anh ta hay sao?

Bây giờ có thể em sẽ nghĩ chị về căm phẫn việc bị cướp chồng mà nói những lời cay đắng nhưng không phải. (ảnh minh họa)
Còn việc em nói về người vợ của anh ta rằng chị ta thế này thế kia nên mới bị chồng chán, em đã nhầm… Khi em chưa tận mắt thấy tai nghe, em đừng biến người khác thành trò cười cho em vậy. Một người đàn ông nói xấu vợ mình, liệu có phải là người tốt không em? Sao em dại dột thế, kẻ nào ngoại tình chẳng nói xấu vợ hả em? Chẳng lẽ vợ họ đẹp, con họ ngoan, gia đình họ không có vấn đề gì mà họ vẫn tán được em sao? Nếu như em tin điều này thì em quá nhẹ dạ rồi hay em cố tình tin như thế?
Đó là chị nhắc nhở em như vậy, vài điều để những người con gái có dã tâm làm kẻ thứ ba như các em dừng lại kịp thời. Còn nếu như những gì em nói, tình yêu và hạnh phúc là thứ con người ta phải giành giật, và em quyết giành người đàn ông là chồng chị, chị nhường cho em… Một người chồng ngoại tình, chị không cần nữa...
Thú thực với em, có những thứ em nhìn tưởng là hạnh phúc, tưởng là tốt đẹp lắm nhưng thật ra, chẳng tốt đẹp như em tưởng đâu. Một cô gái như em nghĩ rằng đã cướp được chồng của chị, để anh ta nhận lời lấy em và đòi li hôn với chị, em tưởng em thắng. Nhưng không, chị phải cảm ơn em mới đúng…
Người chồng ấy, chị không cần nữa. Chị đã sớm biết anh ta là kẻ lăng nhăng, vô liêm sỉ, vì em là nạn nhân thứ bao nhiêu của anh ta, chị cũng không rõ. Nhưng lời đường mật ấy có lẽ người khác giống em cũng nghe chán tai rồi. Chị đã yêu một người và cưới anh ta, đó là sai lầm của chị. Chỉ vì có con, chị nhịn mấy năm nay, không muốn con chứng kiển cảnh bố mẹ chia tay.
Bây giờ có thể em sẽ nghĩ chị về căm phẫn việc bị cướp chồng mà nói những lời cay đắng nhưng không phải. Hãy cứ yêu, cứ sống với anh ta vài năm, em sẽ thấm những điều chị đã viết lúc này. Chị cũng là phận gái, cũng từng yêu si mê một người đàn ông, chị cũng hiểu được phần nào những gì em trải qua, tuy là chị chẳng yêu quý gì em cả. Người đàn ông ấy, chị không muốn buông những lời cay đắng nhưng thật sự là, anh ta không xứng với tình yêu của mẹ con chị. Chị đã muốn từ bỏ nhưng chưa thể...
Và hôm nay, khi đã quá chán cuộc hôn nhân này và nhân tiện nghe những lời em nói, chị từ bỏ. Cứ coi như chị thua và em thắng, em nhận được người đàn ông ấy và chúc em hạnh phúc. Hãy sống với người ta thật vui vẻ em nhé, dù chị chẳng biết là được bao nhiêu ngày. Chị thật sự không trách em, chỉ thấy em quá dại dột và quá tự tin với cái gọi là giành giật tình yêu và hạnh phúc. Khi em có chồng, có con, rồi khi chồng em lăng nhăng, gái gú bên ngoài, phụ bạc em, có lẽ em sẽ thấm tất cả những gì chị nói, không ngoa chút nào. Có khi em muốn li dị sớm mà không thể làm được.
Nhưng thật may, hôm nay em công khai mối quan hệ với anh ta và anh ta cũng công khai muốn lấy em, chị được giải thoát. Thôi, cũng may là em rước của nợ đi giùm chị, không chị chẳng biết kiếm lý do gì để ly hôn, sợ mang tiếng với người đời. Bây giờ thì chị chẳng cần gì hết, chỉ cần con gái của chị, thế là đủ. Chị sẽ cố gắng sống tốt, nuôi con chị trưởng thành và nhìn em hạnh phúc bên người đàn ông đó, nhé em!
Chào em!
Nguồn đăng: Eva.vn
Đọc thêm…
Comments
0 Comments