Con khóc ngất đón thi thể cha hy sinh ở nhà giàn DK1

08:52 |
10h sáng 9/10, thượng uý Dương Văn Bắc, người hy sinh khi làm nhiệm vụ tại nhà giàn DK1/11 đã được đưa về nhà tổ chức lễ tang trong sự đau đớn của vợ con, người thân.

Con khóc ngất đón thi thể cha hy sinh ở nhà giàn DK1 - 1
Thượng uý Dương Văn Bắc (40 tuổi, quê Nghệ An) hy sinh trong lúc làm nhiệm vụ kiểm tra hệ thống vật cản dưới sàn cập tàu tại nhà giàn DK1/11 vào chiều tối 6/10. Thi thể anh được tàu KN-812 đưa về cảng Kiểm ngư số 2, TP.Vũng Tàu vào lúc 7h ngày 9/10.
Con khóc ngất đón thi thể cha hy sinh ở nhà giàn DK1 - 2
Vợ, 2 con trai cùng người thân có mặt tại cảng rất sớm đón thi thể anh Bắc, không ai cầm được nước mắt.
Con khóc ngất đón thi thể cha hy sinh ở nhà giàn DK1 - 3
Vợ thượng uý Bắc, chị Vương Thị Trâm (35 tuổi), đau đớn ngất lịm khi nhìn thấy thi thể chồng.
Con khóc ngất đón thi thể cha hy sinh ở nhà giàn DK1 - 4
Thi thể anh được chở đến Bệnh viện Lê Lợi để thực hiện các thủ tục pháp y.
Con khóc ngất đón thi thể cha hy sinh ở nhà giàn DK1 - 5
Trong khi đó, tại nhà riêng trong con hẻm đường 30 Tháng 4, các đồng đội chuẩn bị tiến hành tổ chức tang lễ. Con trai lớn của anh Bắc là bé Dương Văn Nguyên Khôi (8 tuổi) liên tục nói với mọi người "cha chưa mất mà chỉ đi cấp cứu thôi".
Con khóc ngất đón thi thể cha hy sinh ở nhà giàn DK1 - 6
Hơn 10h sáng cùng ngày, thi thể anh Bắc được đưa từ bệnh viện về nhà. Rất nhiều đồng đội và người dân xung quanh đến đưa tiễn người chiến sĩ nhà giàn.
Con khóc ngất đón thi thể cha hy sinh ở nhà giàn DK1 - 7
Người thân khóc thương, còn vợ anh liên tục gọi tên chồng.
Con khóc ngất đón thi thể cha hy sinh ở nhà giàn DK1 - 8
Rất đông chiến sĩ hải quân đến đưa tiễn đồng đội.
Con khóc ngất đón thi thể cha hy sinh ở nhà giàn DK1 - 9
Người dân xung quanh cũng đến chia buồn cùng gia đình. Ngôi nhà khá chật nên mọi người phải đứng ngoài tường rào.
Con khóc ngất đón thi thể cha hy sinh ở nhà giàn DK1 - 10
Nhiều người ngấn lệ khi chứng kiến cảnh anh Bắc hy sinh bỏ lại vợ và 2 con nhỏ.
Con khóc ngất đón thi thể cha hy sinh ở nhà giàn DK1 - 11
Khi chứng kiến cảnh khâm liệm cha, bé Nguyên Khôi khóc ngất nên nhiều người thân phải an ủi, dỗ dành.
Con khóc ngất đón thi thể cha hy sinh ở nhà giàn DK1 - 12
Con út của thượng uý Bắc, bé Dương Văn Anh Quân (2 tuổi), còn quá nhỏ để cảm nhận được nỗi đau. Thượng uý Bắc đi công tác nhà giàn khi bé Quân mới sinh được vài tháng nên chưa được thấy mặt cha.
Con khóc ngất đón thi thể cha hy sinh ở nhà giàn DK1 - 13
Theo chương trình tang lễ, thượng uý Bắc sẽ được an táng tại nghĩa trang Long Hương, tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu vào sáng 11/10.
Theo Trường Nguyên (ZING)
Đọc thêm…
Comments
0 Comments

Người mẹ vô tình thiêu sống con vì món nợ 100.000 đồng

23:32 |
Giật mình tỉnh dậy, chị chỉ biết ôm mặt khóc, vì ân hận, vì lo nghĩ không biết rồi đây chồng, con có chấp nhận khi mình mãn hạn tù trở về. Rồi đến giữa tháng 9 vừa qua, cái ngày chị vừa mong chờ, vừa không muốn đối mặt ấy cũng đến…
Anh Điệp chia sẻ câu chuyện của gia đình
Hạnh phúc không ngờ
Buổi sáng rời trại giam, chị Nguyễn Thị Thanh Hương (SN 1978, ngụ ở ấp 4, X. Đốc Binh Kiều, H. Tháp Mười, T. Đồng Tháp) cầm bọc quần áo đứng tần ngần trước cổng. Chồng, con và những người thân trong gia đình không một ai đến đón chị. “Hoàn cảnh gia đình quá nghèo, lại thêm nỗi con gái mấy năm qua phải tốn tiền thuốc men, nên chắc mọi người không đến được”, chị tự nhủ. Để rồi sau đó, một suy nghĩ thoáng qua về “sai lầm không được những người thân yêu tha thứ” khiến chị lặng lẽ rơi nước mắt. Nhích từng bước nặng nề, chị bắt xe khách rồi sau đó lội bộ qua những cánh đồng chỉ còn trơ lại gốc dạ trở về nhà.
Càng gần nhà, ký ức về cái ngày tự tay thiêu sống con lại càng hiện ra sống động. Càng nhớ lại sai lầm khủng khiếp ấy, chị càng sợ chồng và các con khó lòng tha thứ cho mình. Nhưng khi vừa đặt chân vào cửa căn chòi lá quen thuộc, chị đã òa khóc khi thấy chồng, con ngồi chờ sẵn bên mâm cơm. Vừa thấy mẹ, cô con gái từng bị chị nhẫn tâm thiêu sống 2 năm trước vụt đứng lên sà vào lòng. Ngồi bên cạnh, chồng chị nở nụ cười mãn nguyện, như để an ủi, động viên vợ rằng “quá khứ đã qua”. Giây phút ấy, chị Hương thấy cuộc đời mình như được tái sinh lần nữa. Gạt nước mắt, chị thầm hứa với bản thân dù nghèo khó, dù gian khổ cũng phải làm tất cả bù đắp cho con.
Người mẹ vô tình thiêu sống con vì món nợ 100.000 đồng - 2
Chị Hương trò chuyện với người viết.
Khi chúng tôi tìm tới căn chòi lá lụp xụp, không khí đoàn viên ấm cúng vẫn còn nguyên vẹn trong gia đình từng hứng chịu tấn bi kịch. Gặp người viết, chị Hương chia sẻ: “Qua sai lầm, tôi nhận ra điều quý giá nhất là tình yêu thương gia đình”. Thấu hiểu sự ăn năn của mẹ, bé Lê Thị Ngọc Muội (SN 2000) cũng không ngại thổ lộ: “Em đã không còn vương vấn chuyện xưa. Nhớ lại lúc ngọn lửa bén vào người, em thấy đau đớn, thấy hận mẹ. Nhưng sau này nghĩ lại, em thấy giận bản thân mình hơn. Giá như lúc đó, em đừng mắc lỗi thì mẹ đã không mất đi sự bình tĩnh. Thời gian mẹ bị đi tù, em thường xuyên mất ngủ. Em muốn vào gặp mẹ, động viên mẹ quên hết chuyện cũ. Chỉ tại nhà nghèo quá, cha lại phải đi làm xa nên em đành chịu. Ngày mẹ về, em có bao lời muốn nói mà không thể thốt ra, chỉ biết ôm lấy mẹ òa khóc…”.
Nhắc lại chuyện cũ như một bài học xương máu, chị Hương không giấu nổi sự xúc động: “Tôi không biết chuyện con đi bán vé số bị người ta gạt mất. Có lẽ, nó sợ bị đòn nên không dám nói với cha mẹ mà âm thầm sang vay hàng xóm 100.000 đồng bù vào. Khi hai gia đình xảy ra mâu thuẫn, người hàng xóm sang đòi tiền cháu và buông lời miệt thị. Không nén được sự kích động, tôi mới lấy dầu hỏa dọa cháu, không ngờ ngọn lửa bùng lên quá nhanh”. Chứng kiến con hóa thành “ngọn đuốc sống” quằn quại, chị Hương như chết lặng. Cũng may lúc đó, những người hàng xóm đã chạy qua kịp thời dập lửa, cứu cháu Hương thoát chết trong gang tấc.
Khoảng thời gian thụ án trong trại giam, chị luôn bị hình ảnh đứa con giãy giụa gào khóc ám ảnh. Những ngày cuối cùng trước khi mãn án, chị phải đấu tranh tư tưởng với chính mình, vui vì được tự do nhưng cũng lo vì không biết phải đối mặt ra sao với chồng, con. Mang theo nỗi khắc khoải ấy, chị Hương cũng không ngờ ngày trở về của mình lại ngập tràn tình yêu thương, hạnh phúc. “2 năm trong trại, tôi đã nghĩ chồng và các con bỏ mình rồi. Khoảng thời gian ấy, tôi thi thoảng mới nhận được quà chứ tuyệt nhiên không được ai đến thăm. Sau này tôi mới biết, anh Điệp (Lê Ngọc Điệp, chồng chị Hương – PV) phải đi làm thuê lấy tiền nuôi con. Trong khi, bé Muội phải thay mẹ chăm sóc, lo liệu cho cả gia đình. Nếu không phải tôi sai lầm, cha con nó sẽ không khổ cực như vậy. Giờ ra tù, tôi chỉ ước ao có nhiều sức khỏe làm lụng, bù đắp những gì đã gây ra”, chị Hương chia sẻ.
Người mẹ vô tình thiêu sống con vì món nợ 100.000 đồng - 3
Căn nhà lụp xụp của gia đình chị Hương.
Bi kịch xuất phát từ cái nghèo
Bồi hồi nhớ về quá khứ, chị Hương buồn bã cho biết cuộc hôn nhân của mình vốn đã trải qua nhiều trắc trở. Khi mới yêu anh Điệp, chị từng bị gia đình phản đối kịch liệt vì hai người không “môn đăng, hộ đối”. Trong khi chị Hương là con một gia đình giàu có thì anh Điệp chỉ có hai bàn tay trắng. Để đến với anh, chị Hương chấp nhận bị cha mẹ từ mặt. Sau khi cưới nhau, anh Điệp dẫn vợ từ Vĩnh Long về Đồng Tháp mưu sinh. Một thời gian sau, đôi vợ chồng trẻ lại dạt sang tận Campuchia. Nhưng ở nơi đất khách quê người không có công việc ổn định, những đứa con nối nhau ra đời, anh Điệp đành đưa gia đình về lại Đồng Tháp.
Ngồi cạnh bên vợ, anh Điệp (SN 1975) chia sẻ: “Khi ở Campuchia, tôi được các bạn giới thiệu đi lái máy gặt thuê. Để cải thiện kinh tế, tôi bàn với vợ thuê ruộng của người bản địa trồng lúa. Nhưng qua mấy vụ mất mùa, vợ chồng đã khó khăn lại phải gánh thêm nợ nần. Chán nản quá, tôi mới dắt díu vợ con về lại Đồng Tháp. Do không có đất đai, tôi phải đi làm thuê, còn Hương và cháu Muội đi bán vé số. Hôm biết chuyện hàng xóm qua đòi nợ 100 ngàn đồng, tôi cũng rất giận. Mẹ cháu vì kích động quá nên mới lỡ tay đốt con. Sau này nghĩ lại, tôi vừa thương vợ lại vừa trách bản thân. Giá như tôi lo được cho vợ, con như người ta thì chuyện này đã không xảy ra”.
Nửa ngày ngồi tâm sự với gia đình, chúng tôi không khỏi thương cảm khi nhìn thấy khuôn mặt Muội bị lửa làm biến dạng. 2 năm qua, em mang nỗi mặc cảm bản thân nên ít khi dám đi đâu. Nhưng rất may, cô bé không hờn trách mẹ mà còn chủ động gánh vác mọi công việc gia đình trong thời gian chị Hương đi tù. “Mọi chuyện giờ đã qua. Sau khi mẹ ở tù về, em mới biết mẹ đã ân hận, đau khổ quá nhiều. Gia đình em bây giờ hạnh phúc trở lại rồi. Dù nghèo nhưng cha mẹ, con cái thương nhau. Em chỉ mong cha mẹ cất được căn nhà khang trang thì không còn niềm vui nào bằng nữa”, Muội thổ lộ.
Qua tìm hiểu của người viết, gia đình anh Điệp thuộc diện khó khăn nhất nhì tại địa phương. Nhiều năm qua, các thành viên trong gia đình sống tạm bợ trong căn chòi nhỏ xiêu vẹo. Nguồn thu chính của gia đình trông chờ vào khoản tiền công ít ỏi anh Điệp đi nuôi cá thuê. Bởi vậy không tính đến bé Muội, đứa con thứ hai của anh chị cũng đứng trước nguy cơ thất học. “Mùa mưa năm nay, căn chòi bị dột tứ tung mà không kiếm đâu ra tiền sửa. Tôi chỉ mong thời gian tới sẽ kiếm được việc gì ổn định phụ giúp chồng, để đàn con được học hành tử tế. Bi kịch vì cái nghèo của cha mẹ chúng không thể lặp lại được”, chị Hương buồn bã cho biết.
Theo nguồn đăng:eva.vn
Đọc thêm…
Comments
0 Comments

Kinh hoàng hủ tục treo người chết trên đỉnh Tà Si Láng

23:24 |
Vùng đất Tây Bắc, bao đời nay vẫn ẩn chứa những tập tục kỳ lạ, độc đáo, nhưng bước chân đến vùng đất Tà Si Láng (huyện Trạm Tấu, tỉnh Yên Bái), nghe về tục treo người chết, cúng ma khô của người Mông nơi đây vẫn khiến không ít người rùng mình, kinh sợ.
Hủ tục mới nghe đã rùng mình
Cái tên Tà Si Láng có lẽ không còn xa lạ đối với nhiều người. Đó là vùng đất một thời xa xưa ngập tràn cây anh túc và người dân hút thuốc phiện như... thuốc lào. Cách thị trấn huyện lỵ Văn Chấn chưa đầy 20km, nhưng con đường độc đạo viền núi đầy trắc trở, nguy hiểm lên Tà Si Láng thật kinh khủng. Chính địa hình như vậy nên “ánh sáng của nền văn minh” cũng đến vùng đất này muộn màng. Tà Si Láng giờ đây không còn bị cô lập nữa nhưng vẫn còn hoang vu và lạc hậu, thậm chí còn đầy rẫy những hủ tục.
Thầy giáo Vũ Ngọc Minh, một trong những người đầu tiên “cắm bản” để mang tri thức lại cho con em trên vùng đất này kể lại: “Thời mới lên, Tà Si Láng tứ bề trống trải, lối đi chỉ là đường mòn, đèo cao, vực sâu, đâu đâu cũng là hoa thuốc phiện. Với thầy Minh lúc đó, ngoài việc học tiếng Mông để “nghe và nói” thì phải biết hỏi đường và cách “xin” ăn. Đường mòn, đèo cao, heo hút đi mà không nhớ đường coi như chết. Biết được đường rồi khi đói phải biết cách “xin” ăn”.
Kinh hoàng hủ tục treo người chết trên đỉnh Tà Si Láng - 1
Đường lên Tà Si Láng.
Trong căn nhà sàn bên ven núi, người cựu chiến binh chưa “từng dính đến ma túy” năm xưa là Hờ Súa Páo nhóm cho ngọn lửa thổi bùng rồi rề rà những câu chuyện mà với ông, nó sẽ đi theo cuộc đời này. Già Páo giờ đã già và không biết mình sinh năm bao nhiêu, chỉ biết ngày Pháp bị bộ đội ta đánh cho tơi bời phải chạy lên Tà Si Láng khi đó già mới chớm tuổi thanh niên. Nghe theo lời Bác Hồ, bản Mông đứng lên đánh đuổi Pháp, năm đó chàng thanh niên Hờ Súa Páo cũng tham gia cùng bà con dân bản, chính tự tay Páo và bố mình đã chôn cất 3 chiến sĩ của ta ngay gần nhà mình. Ngày hòa bình, huyện cho Hờ Súa Páo đi học rồi tham gia sản xuất. Năm 1990, Hờ Súa Páo được cử làm cán bộ cựu chiến binh của xã nhưng sau đó vì chữ nghĩa không rõ ràng nên chỉ làm được một khóa rồi... nghỉ.
Già Hờ Súa Páo kể về những hủ tục của người Mông trên đỉnh Tà Si Láng. Ảnh: P.B
Nhắc đến những hủ tục, mê tín dị đoan của người dân bản, già Hờ Súa Páo bảo rằng: “Khi xưa bố mẹ làm như thế rồi, giờ mình cũng làm vậy thôi, không bỏ được, chẳng may hồn ma bố mẹ về quở trách thì sợ lắm”. Già Páo lấy ví dụ, khi gia đình nào có người chết, người ta đặt người đó lên một tấm ván rồi treo trên không ở giữa nhà, độ cao khoảng 1,2m, ban đầu thì treo đầu hướng vào trong tường, chân hướng ra cửa trước, sau một hôm thì treo lại, đầu hướng vào trong buồng chân hướng về cửa phía hiên nhà. Tục lệ từ bao đời nay đã vậy, con cháu nay cũng làm y nguyên như thế, người ta treo hàng tuần mới mang đi chôn.
Chết vẫn treo nhưng đã... văn minh hơn
Nhắc đến Tà Si Láng, tôi lại nhớ đến hủ tục mai táng rợn người đã trải qua hàng thế kỷ của người Mông trên bản Lung Tang, thuộc xã Hồng Ngài (huyện Bắc Yên, tỉnh Sơn La). Nơi đã sinh ra những nhân vật có thật như Thống lý Pá Tra, hay A Phủ, Mỵ, A Sử... và đã đi vào tác phẩm huyền thoại “Vợ chồng A Phủ” của nhà văn Tô Hoài.
Cũng như Tà Si Láng, trên vùng đất Lung Tang này có 100% người dân tộc Mông sinh sống. Ở đó sau khi một người trong gia đình chết, người thân của họ vẫn coi như còn sống, nên mọi sinh hoạt vẫn diễn ra bình thường. Trong bữa ăn, mọi người vẫn đút cơm, bón nước vào miệng cho người chết… Kể cả sau nhiều ngày, thức ăn đã lên men, thậm chí ruồi nhặng bâu đen quanh mặt người chết, họ vẫn tiếp tục đút cơm vào miệng người quá cố.
Kinh hoàng hủ tục treo người chết trên đỉnh Tà Si Láng - 3
Bàn thờ nhà già Páo, mỗi khi có việc ông lại thắp hương... hỏi ma.
Không những thế, với suy nghĩ người chết vẫn chẳng khác gì người sống, chỉ có điều không thể tự mình cử động, không thể tự mình ra ngắm mặt trời được nên mỗi khi ánh mặt trời ló rạng ở phía Đông là họ lại khiêng người chết ra ngoài sân, đặt ngửa lên tấm ván đã chuẩn bị sẵn, đầu hướng về phía mặt trời mọc. Dù trời mưa to, hay nắng cháy thì cũng phải đến lúc nào mặt trời lặn, người chết mới được khiêng vào trong nhà. Bây giờ, việc mai táng người chết như thế này ở Hồng Ngài vẫn còn, nhưng thời gian “cho người chết ăn và đem phơi nắng” đã rút lại chỉ một vài ngày chứ không để hàng tuần liền như ngày xưa nữa.
Ở Tà Si Láng, người Mông tổ chức nghi thức treo người chết luôn đi cùng lễ giết trâu, giết bò, giết lợn, rồi mời cả làng đến ăn uống để tiễn đưa người chết về với tổ tiên. Theo già Páo, việc ăn uống như vậy rất tốn kém. Đơn giản như giết trâu, mỗi lần giết không bao giờ giết 1 con, mấy năm về trước có nhà giết đến 5 - 6 con. Còn lợn thì không thể thiếu, nếu nhà không nuôi được thì phải đi mua, đắt đỏ đến bao nhiêu cũng phải mua cho đủ kẻo ma về quở trách.
Cũng chẳng khác xa so với người Mông trên Hồng Ngài, theo tục lễ của người Mông ở Tà Si Láng, sau khi treo người chết trong nhà mấy ngày, người ta mang ra ngoài rẫy ngô phơi. Ví dụ như xác định 3 giờ chiều chôn thì sáng hôm đó người ta đã khiêng người chết ra rẫy từ lúc 8 giờ sáng rồi đóng cọc treo lên mà chẳng có quan tài gì cả. Trâu bò thì cột ở dưới và làm thịt ngay ở dưới, dân bản tập trung ăn uống ngay tại chỗ. Mùi người chết, mùi thịt trâu sống, mùi của núi rừng… đủ các thứ mùi, đấy là chưa kể đến trường hợp người chết do tai nạn, vậy mà họ vẫn thản nhiên ăn uống như chưa có chuyện gì xảy ra.
Theo Giàng A Sửu, một người Mông sinh ra và lớn lên ở đây thì sau khi chết con cháu sẽ làm một lễ gọi là lễ cúng ma khô. Trong lễ làm ma khô không thể thiếu thầy mo. Thầy mo được xem là người có phép, có thể nói chuyện với ma, thầy có thể hỏi ma xem ma đã muốn về với tổ tiên hay chưa, nếu ma đi thì có đòi hỏi gì không, nếu không đi thầy sẽ khuyên ma đi về với tổ tiên cho sớm và sớm phù hộ cho con cháu(?!)
Một mai đây, có thể Tà Si Láng không hoang vu, cách trở nữa, nhưng chưa biết bao giờ những hủ tục và sự mê tín dị đoan ngập trong suy nghĩ của họ mới thực sự chấm dứt?
Theo Quang Khánh (Gia đình & Xã hội)
Đọc thêm…
Comments
0 Comments

Bão Kalmaegi giật cấp 16 có thể ảnh hưởng trực tiếp đến miền Bắc

21:34 |

Tiến nhanh vào vịnh Bắc bộ, bão Kalmaegi (bão số 3) giật cấp 16 đang hướng vào vùng biển miền Bắc. Dự báo tâm bão sẽ đi vào các tỉnh phía đông Bắc bộ.

Quét qua khu vực Đông Bắc đảo Lu Dông (Philippine), bão Kalmaegi nhanh chóng đi vào vùng vịnh Bắc bộ và trở thành cơn bão số 3 ảnh hưởng trực tiếp đến vùng biển nước ta. Dự báo, tâm bão sẽ đi vào các tỉnh phía đông Bắc bộ.
Tin mới nhất từ Trung tâm Dự báo khí tượng thủy văn TƯ cho biết, hồi 4h sáng nay (15/9), vị trí tâm bão ở vào khoảng 18,4 độ vĩ Bắc; 118,9 độ kinh Đông, cách quần đảo Hoàng Sa khoảng 760km về phía Đông Đông Bắc. Sức gió mạnh nhất ở vùng gần tâm bão mạnh cấp 12 (tức là từ 118 đến 133km một giờ), giật cấp 14, cấp 15.
Dự báo trong 24 giờ tới, bão di chuyển theo hướng Tây Tây Bắc, mỗi giờ đi được khoảng 25 - 30km và còn có khả năng mạnh thêm. Đến 4h ngày mai 16/9, vị trí tâm bão ở vào khoảng 20,2 độ Vĩ Bắc; 112,6 độ Kinh Đông, cách quần đảo Hoàng Sa khoảng 420km về phía Bắc. Sức gió mạnh nhất ở vùng gần tâm bão mạnh cấp 13 (tức là từ 134 đến 149 km một giờ), giật cấp 15, cấp 16.
Trong khoảng 24 đến 48 giờ tiếp theo, bão di chuyển theo hướng Tây Tây Bắc, mỗi giờ đi được khoảng 25km. Đến 4h ngày 17/9, vị trí tâm bão ở vào khoảng 21,5 độ Vĩ Bắc; 106,8 độ Kinh Đông, trên khu vực các tỉnh Đông Bắc Bắc Bộ. Sức gió mạnh nhất ở vùng gần tâm bão mạnh cấp 10, cấp 11 (tức là từ 89 đến 117 km một giờ), giật cấp 12, cấp 13.

Dự báo tâm bão số 3 đi vào các địa phương phía đông Bắc bộ. (Ảnh: NCHMF0)
Trong khoảng 48 đến 72 giờ tiếp theo, bão di chuyển theo hướng Tây Tây Bắc, mỗi giờ đi được khoảng 25km.
Do ảnh hưởng của hoàn lưu bão, vùng biển phía Đông khu vực bắc Biển Đông có mưa giông mạnh, gió mạnh cấp 9 - 10, vùng gần tâm bão đi qua cấp 11, cấp 12, sau tăng lên cấp 13, giật cấp 15, cấp 16. Biển động dữ dội. Cơ quan khí tượng cho biết hiện bão số 3 vẫn đang di chuyển rất nhanh và diễn biến phức tạp.
Theo Báo cáo mới nhất từ Văn phòng thường trực Ban chỉ đạo phòng chống lụt bão TƯ (BCHPCLB), Biên phòng các tỉnh ven biển từ Quảng Ninh đến Bình Thuận và Hải Đoàn 38, 48 đã phối hợp với các địa phương thông báo, hướng dẫn trên 48 nghìn/phương tiện, lồng bè nuôi trồng thủy sản /215.034 người biết diễn biến và đường đi của bão để chủ động di chuyển, phòng tránh.
Các địa phương nằm trong khu vực ảnh hưởng của bão số 3 cũng đang triển khai các phương án nhằm đối phó với bão mạnh, diễn biến phức tạp.
Phạm Thanh
Nguồn đăng:dantri.com.vn
Đọc thêm…
Comments
0 Comments